Xu hướng tiêu dùng cận biên

Trong kinh tế học, xu hướng tiêu dùng cận biên (MPC) là một thước đo để đo lường mức tiêu dùng tăng thêm. Theo khái niệm, sự gia tăng chi tiêu dùng cá nhân (tiêu dùng) xảy ra khi thu nhập khả dụng tăng lên (thu nhập sau khi trừ đi thuế và chuyển nhượng). Tỷ lệ thu nhập khả dụng mà một cá nhân dành cho tiêu dùng được gọi là xu hướng tiêu dùng. MPC là tỷ lệ thu nhập bổ sung mà một cá nhân chi cho tiêu dùng. Ví dụ, nếu một hộ gia đình có thu nhập khả dụng là 1 dollar và xu hướng tiêu dùng cận biên là 0,65 thì hộ gia đình đó sẽ tiêu 65 cents và tiết kiệm 35 cents. Rõ ràng, hộ gia đình không thể chi tiêu nhiều hơn 1 dollar nếu không đi vay. MPC ở người nghèo sẽ cao hơn người giàu.[1]Theo John Mayarnd Keynes, xu hướng tiêu dùng cận biên nhỏ hơn 1.[2]